Khi ngắm nhìn kỹ hơn, bạn sẽ thấy trên nền lụa in cyanotype còn có các hoa văn điểm xuyết khác, không mấy liên quan đến chủ thể của tác phẩm là con Nghê. Nghệ sĩ Phạm Tuấn Ngọc đã lấy cảm hứng từ phong cách Dadaism (một phong cách sáng tạo nổi loạn chống lại các chuẩn mực nghệ thuật truyền thống, cổ điển) đầy phóng khoáng để tạo nên nền hoa văn được sắp đặt một cách ngẫu nhiên. Đôi khi nếu không trò chuyện với nghệ sĩ, có lẽ chúng ta sẽ cho rằng họ đã tạo ra một hiệu ứng … vô tội vạ. Nhưng không, cảm hứng từ Dadaism lại hoàn toàn phù hợp với con Nghê vui vẻ đến từ làng quê chân thật. Con Nghê cũng là một tác phẩm dân gian với nhiều đặc tính phong phú ghép lại, đem lại nhiều tưởng tượng cho chúng ta khi ngắm nhìn. Nghệ thuật vốn dĩ luôn là vậy, không của riêng ai, được tạo ra là để khơi gợi cảm xúc, suy nghĩ cũng như những câu chuyện lắm lúc hoang đường nhưng lại luôn khiến chúng ta rung động và tò mò.